Chiến tranh cục bộ (Chiến tranh Việt Nam)

Thất bại chiến lược của Hoa KỳChiến tranh cục bộ là một chiến lược quân sự của Hoa Kỳ trong Chiến tranh Việt Nam (giai đoạn 1965-1967). Nội dung cơ bản của chiến lược này là tận dụng ưu thế hỏa lực, công nghệ và quân số của lực lượng viễn chinh Mỹ để đè bẹp Quân Giải phóng miền Nam, đồng thời điều động lực lượng không quân đánh phá miền Bắc, thiết lập ảnh hưởng lâu dài của Mỹ lên miền Nam Việt Nam thông qua chế độ Việt Nam Cộng hòa. Đây được đánh giá là giai đoạn khốc liệt nhất của cuộc chiến.Tên gọi Chiến tranh cục bộ xuất phát từ quan điểm đây là một dạng chiến tranh hạn chế trong chiến lược toàn cầu "phản ứng linh hoạt". Quy mô của chiến tranh được đẩy lên rất cao với lượng bom đạn được Hoa Kỳ sử dụng còn nhiều hơn Thế chiến thứ hai), nhưng phạm vi chiến tranh được giới hạn ở mục tiêu "chống nổi dậy" (counter insurgency). Người Mỹ muốn tiêu diệt Quân Giải phóng miền Nam, nhằm đánh gục ý chí chiến đấu của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, buộc họ chấp nhận những điều kiện thỏa hiệp mà có lợi cho nước Mỹ.[cần dẫn nguồn]

Chiến tranh cục bộ (Chiến tranh Việt Nam)

Thời gianĐịa điểmKết quả
Thời gian18 tháng 8 năm 1965- năm 1968
Địa điểm
Toàn miền Nam Việt Nam
Miền Bắc Việt Nam (trên không và trên biển)
Kết quả

Thất bại chiến lược của Hoa Kỳ

Khởi đầu "Việt Nam hóa chiến tranh"
Kết quả

Thất bại chiến lược của Hoa Kỳ

Khởi đầu "Việt Nam hóa chiến tranh"
Thời gian 18 tháng 8 năm 1965- năm 1968
Địa điểm
Toàn miền Nam Việt Nam
Miền Bắc Việt Nam (trên không và trên biển)